Khuông Việt
Ngô Chân Lưu (Vietnamese: 吳真流 933-1011), title Khuông Việt (匡越), was a Vietnamese Buddhist monk and poet. He wrote some of the earliest works by any Vietnamese writer, but wrote in Chinese, the language of the Vietnamese literati and Confucian scholars. His Ngọc lang quy (玉郎歸), a farewell to Lý Giác, is one of the first works of chữ nho tradition of Vietnamese literature.[1][2][3]
References
- ↑ Nguyẽ̂n Tài Thư, The History of Buddhism in Vietnam 2008- Page 77 "monkshood, and awarded the further appellation of "Khuong Viet." Truong Ma Ni ... After Ly Giac returned to China, the King ordered Khuong Viet to write a farewell poem entitled "Ngoc Lang Quy": Sunshine and farewell wind swell the sails."
- ↑ Trí thức Việt Nam: xưa và nay 2006 Trung tâm Unesco phỏ̂ bié̂n kié̂n thức văn hóa, giáo dục cộng đò̂ng, Hội khoa học lịch sử Việt Nam. Page 107 "NGÔ CHÂN LƯU (933–1011) Ngô Chận Lưu là một nhà sử học nổi tiếng đời Đinh - Lẽ, thuộc phái thiền Vô Ngôn Thông (còn gọi là phái Quan Bích tức ngồi quay mặt vào tường), do Vô Ngôn Thông (họ Trịnh người Trung Quốc) lập ra ớ ...
- ↑ Keith Weller Taylor The Birth of Vietnam 1991- Page 282 "Ngo Chan Luu, a Buddhist priest holding the title "Buddhist Unifier" (Tang-thong), was named "Great Teacher for Correcting and Sustaining Viet" (Khuong Viet Dai-su). The title "Buddhist Unifier" dates from the Northern (Later) Wei dynasty in ..."
This article is issued from Wikipedia - version of the 11/11/2016. The text is available under the Creative Commons Attribution/Share Alike but additional terms may apply for the media files.